Thứ Năm, 30 tháng 12, 2010

NÓ...............Ngày xưa .....VÀ.......... NÓ.................Hôm nay ...!!!

Ngày trước lúc nó còn nhỏ , mỗi khi xuân về nó cũng chẳng háo hức mong đợi ngày tết vì nó sợ cái cảm giác buồn tủi vì lúc đó nó chỉ có một mình
Ngày nay nó lớn , mỗi khi trời chớm đông khi gió bấc thổi nó lại rùng mình chợt nhớ ngày xưa của nó ......
Ngày xưa nó ko may mắn sống trong một gia đình êm ấm như bao đứa trẻ khác , cha nó mất sớm nên mẹ nó giao nó cho bà ngoại nó nuôi . nó sống trong gia đình cậu mợ nó , cậu mợ nó cũng có 2 cô con gái bằng tuổi nó . từ nhỏ nó đã hiểu cái bất công trong cuộc sống này như thế nào , con ko cha mà nên nó thiếu thốn tình yêu thưong của ba mẹ , và từ nhỏ nó vừa đi học chử , vừa phải phụ mợ dâu làm việc nhà
Và thời gian cứ thế trôi đi , đến khi nó lớn thêm tí nữa nó lại phải vừa đi học chử vừa đi phụ việc nhà cho ngừoi ta để kiếm tiền lo cho bản thân nó , nói đúng hơn là đi kiếm miếng cơm manh áo mà thôi
Đến khi nó trưởng thành nó bước vào đời trên đôi chân đầy dấu thương tích , nhưng nó ko biết đau , nên lúc nào cũng thấy nó cười , và cứ thế nó tự bước đi khi bên cạnh nó ko có người thân dìu dắt .
Và hôm nay nó bỗng nhiên giựt mình nhìn lại bản thân nó , ôi! sao một đoạn đường dài nó đi qua sao có quá nhiều ổ gà ổ voi quá dzậy ta , nhưng ko biết nó vấp hết bao nhiểu lần rồi nhỉ hiiiiiiiiiii
Nó hôm nay sống ko hổ thẹn với những gì nó từng trãi qua , và nó cũng hãnh diện vì nó học được rất nhiều điều hay trong cuộc sống day nó , ko trường lớp nào dạy nó
Và nó hôm nay cứ ung dung tự tại mà sống , nó ko thích bon chen làm giàu  , nó chỉ thích làm kiếm tiền để đi đây đi đó cho nó thỏa thích cái ước mơ ngày xưa của nó là từng mơ ứoc mà thôi
Và hôm nay nó có một cuộc sống bình yên  , nhìn lên trời cao nó thầm cảm ơn ai đó cho nó niềm tin và nghị lực trong suốt những năm tháng tuổi thơ của nó ,để nó sống và ko bị thói hư tật xấu ở đời .giờ nó hiểu , nó yêu cuộc sống này thì nó phải cố gắng sống tốt hơn nữa , cho ai đó vui mà luôn luôn mỉm cừoi mà thôi ....!